Thứ Bảy tuần trước (ngày 4 tháng 10), giới underground Sài Gòn lại một lần nữa hội tụ trong đêm nhạc Hiệp Sĩ Mèo Đắm Đuối Nhìn Nhạc Co!, một đêm nhạc quy tụ cả những tên tuổi lớn trong nước lẫn những người bạn quen thuộc trong khu vực. Tariot của Singapore, giờ đây trở lại với đội hình mới mẻ và âm thanh tiến bộ, đã dẫn đầu đêm nhạc, cùng với sự hỗ trợ của Under Pressure, Hypertension, Empathize, và Diarsia. Từ những gương mặt mới đến những cái tên quen thuộc, giới underground Việt Nam tiếp tục phát triển mạnh mẽ, chân thực và không bị kiểm duyệt.
Under Pressure - Gương mặt mới, ngọn lửa cũ
Những người đầu tiên bước lên sân khấu là Under Pressure, họ bước vào sân khấu với sự tự tin và rời đi trong sự cổ vũ nồng nhiệt của khán giả. Đây có thể coi là một màn ra mắt. Ban nhạc đã giới thiệu một đội hình mới, với giọng ca và tay guitar mới, cả hai đều ngay lập tức hòa nhập vào âm nhạc của ban nhạc như những mảnh ghép còn thiếu. Màn trình diễn của họ có cấu trúc, ý đồ rõ ràng và một thông điệp rõ ràng: Under Pressure mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Chất liệu mới của ban nhạc thiên về những đoạn riff mạnh mẽ và phong cách beatdown cổ điển gợi nhớ đến Shattered Realm thời kỳ đầu, nhưng vẫn giữ được nét hiện đại. Điểm nổi bật nhất chính là sự năng động trong giọng hát; nhiều thành viên đã hòa giọng trong suốt buổi diễn, mang đến cho bài hát một sức mạnh cộng đồng, nhiều tầng lớp mà nhiều nghệ sĩ hardcore khác luôn hướng tới nhưng hiếm khi đạt được.
Quyết định bật đèn suốt chương trình của ban tổ chức, dù khá bất thường so với các buổi diễn underground, lại mang lại hiệu quả bất ngờ. Nó khiến năng lượng trên sân khấu và trong khu vực hố nhạc trở nên bùng nổ hơn, một lời nhắc nhở rằng hardcore là để được nhìn thấy và lắng nghe, chứ không phải để che giấu sau những màn kịch.



Ghi chú của Biên tập viên:
Khi đêm diễn ra, một điều khó có thể bỏ qua - giết người. Ngay từ lần đầu tiên, một vài khán giả quá khích đã bắt đầu vung nắm đấm loạn xạ, biến một số khu vực trong sàn diễn thành vùng nguy hiểm. Là một người đã gắn bó với hardcore trong hai thập kỷ, tôi hiểu nguồn gốc của nó, nó là một phần của văn hóa. Nhưng đó cũng là vấn đề về sự cân bằng và sự tôn trọng. Sàn diễn không bao giờ nên là nơi để chứng tỏ sự thống trị hay phô diễn các động tác, đặc biệt là khi điều đó phải trả giá bằng sự thích thú hoặc an toàn của người khác. Một số ban nhạc, bao gồm Under Pressure, đã yêu cầu các ban nhạc tập trung thành vòng tròn và tham gia, nhưng hầu hết khán giả có vẻ thận trọng hơn là tham gia. Sự chú ý đã rời xa sân khấu, và đó chính là vấn đề thực sự. Hardcore nên là sự giải tỏa chung, chứ không phải sự cạnh tranh. Hãy tôn trọng các ban nhạc và những người xung quanh, đó là cách duy nhất để nền âm nhạc này phát triển.
Hypertension - Kỷ luật thông qua hỗn loạn
Tiếp theo là Hypertension, một ban nhạc luôn mang đến sự chuyên nghiệp được gói gọn trong năng lượng thô sơ. Âm thanh của họ mạnh mẽ, trau chuốt và được xử lý với độ chính xác như máy móc. Từng đoạn riff, tiếng trống và giọng hát đều đúng chỗ, tạo nên một bức tường âm thanh tràn ngập khán phòng.
Hypertension đã xây dựng danh tiếng nhờ sự chặt chẽ về mặt kỹ thuật và khả năng cân bằng giữa sự hỗn loạn và kiểm soát. Xem họ biểu diễn trực tiếp, rõ ràng mỗi thành viên đều đã thành thạo kỹ năng của mình. Tuy nhiên, việc thiếu vắng các bản thu âm mới ngày càng trở nên đáng chú ý. Với một ban nhạc tầm cỡ và sự ổn định như họ, người hâm mộ xứng đáng được tận hưởng nguồn năng lượng đó, chứ không chỉ trải nghiệm trực tiếp. Phần trình diễn của họ rất mạnh mẽ, nhưng nó khiến bạn muốn nghe lại sau đó—và đó chính xác là lý do tại sao Hypertension nên cân nhắc việc sớm nắm bắt được đà phát triển này trong phòng thu.



Empathize — Động lực chuyển động
Giữa đêm diễn, Empathize xuất hiện, vừa kết thúc chuyến lưu diễn nước ngoài đầu tiên tại Indonesia và vừa phát hành album mới nhất với sự góp mặt của các ban nhạc đến từ khắp Đông Nam Á. Trải nghiệm này rõ ràng đã định hình nên họ. Ngay từ khoảnh khắc bước lên sân khấu, họ đã toát lên sự tự tin. Họ cảm nhận được sự trưởng thành, không chỉ trong âm nhạc mà còn trong cách họ thể hiện trên sân khấu và giao tiếp với khán giả.
Thêm một cây guitar thứ hai khá hiệu quả cho âm thanh của họ. Làm dày thêm kết cấu và thêm sức mạnh cho các lớp giai điệu. Mỗi bài hát đều mang cảm giác cân nhắc và nặng nề, tràn đầy cảm xúc và mục đích. Năng lượng của Empathize lan tỏa mạnh mẽ, họ đã phát triển từ những tân binh đầy triển vọng thành một thế lực thực sự trong giới nhạc rock địa phương. Đám đông đã hưởng ứng theo đúng cách: hát, hò reo và lắc lư theo từng nốt nhạc. Rõ ràng họ không còn chỉ đại diện cho Sài Gòn nữa, mà đang đại diện cho giới hardcore Việt Nam ở nước ngoài, và làm điều đó với niềm tự hào.



Diarsia — Đang trong quá trình tái tạo
Sau một thời gian tạm nghỉ, Diarsia đã trở lại với một hình ảnh tươi mới. Một lần nữa… Quá trình chuyển đổi mà họ đã trải qua trong vài lần xuất hiện trực tiếp gần đây. Jezzika tiếp tục chiếm trọn ánh đèn sân khấu với cả ngoại hình lẫn sự tự tin. Tuy nhiên, lần này, cách truyền tải âm nhạc lại không thực sự ăn khớp với hình ảnh.
Một số bài hát nghe có vẻ rời rạc và thiếu mạch lạc, như thể ban nhạc đang thử nghiệm những bản phối mới hoặc định hướng mới. Năng lượng và ý định thì có, nhưng sự gắn kết thì không. Là một người đã theo dõi Diarsia từ những ngày đầu, màn trình diễn này có vẻ hơi kém ấn tượng. Họ có tài năng và động lực; thử nghiệm là một phần thiết yếu của sự tiến hóa. Hy vọng giai đoạn này sẽ đánh dấu một bước tiến dài tạm thời trước khi có một bước tiến lớn khác. Khi Diarsia tìm lại được sự cân bằng giữa tầm nhìn và thực thi, họ sẽ trở nên bất khả chiến bại.



Tariot — Tái tạo và Không ngừng nghỉ
Khép lại đêm diễn là các khách mời đến từ Singapore Tariot, lúc này đã là những người dân địa phương danh dự. Qua nhiều lần đến Sài Gòn, họ đã xây dựng được mối quan hệ, cùng biểu diễn trên sân khấu và nhận được sự tôn trọng sâu sắc từ cộng đồng. Tuy nhiên, lần này, họ đã đến như một thế lực hoàn toàn mới. Một đội hình hoàn toàn mới đã định hình lại âm nhạc của họ, đưa họ từ dòng nhạc metalcore truyền thống sang một lãnh địa u ám, công nghiệp hơn với tiếng synth, sample và sự căng thẳng đến nghẹt thở.
Tiếc thay, khi họ lên sân khấu, đám đông đã thưa thớt đi đáng kể. Không biết do mệt mỏi hay do sự hỗn loạn trước đó, gần một nửa khán giả đã rời đi trước khi Tariot cất tiếng hát đầu tiên. Nhưng sự chuyên nghiệp đã chiến thắng. Ban nhạc đã cống hiến hết mình, chơi nhạc như thể khán phòng đã chật kín người. Sự pha trộn giữa độ chính xác cơ học, giai điệu du dương và sự hung hãn tuyệt đối đã chứng minh tại sao Tariot vẫn tiếp tục là một trong những nghệ sĩ thú vị nhất trong bối cảnh Đông Nam Á đầy khắc nghiệt. Đó là một màn trình diễn dành cho những ai ở lại, một set nhạc chặt chẽ, sôi động, gợi mở về những điều tuyệt vời hơn nữa sắp tới.



Hiệp Sĩ Mèo Đắm Đuối Nhìn Nhạc Co! đã nắm bắt được tất cả những gì làm nên sự thú vị và thách thức của nhạc underground Sài Gòn: năng lượng, đam mê, thử nghiệm, và đôi chút khó khăn khi trưởng thành. Đó là một đêm của những sự trở lại và tái tạo, của những bài học đã học được và những bài học vẫn cần được thấu hiểu. Dù đôi khi có chút hỗn loạn, nhưng điểm mấu chốt vẫn rất rõ ràng: bối cảnh âm nhạc vẫn sống động, không ngừng nghỉ và luôn tiến về phía trước. Điều quan trọng bây giờ là cách chúng ta cùng nhau nuôi dưỡng nó, mạnh mẽ hơn, và thông minh hơn.
Ảnh: Rezqoi

















