Ở Việt Nam, có một truyền thống là cha mẹ sẽ tổ chức tiệc sinh nhật mang tên “thôi nôi” khi con tròn một tuổi, một khoảnh khắc mang tính biểu tượng đánh dấu cột mốc trưởng thành đầu tiên của đứa trẻ. Trong trường hợp này, “đứa trẻ” đó chính là chương trình No Cover của HCMC Original, một tổ chức âm nhạc phi lợi nhuận, đầy nhiệt huyết, được thúc đẩy hoàn toàn bởi tình yêu dành cho âm nhạc và đam mê DIY music tại Thành phố Hồ Chí Minh. Một đêm bùng nổ năng lượng, từ cả các ban nhạc lẫn đám đông, một màn trình diễn âm nhạc sôi động những cũng không kém phần sâu lắng đã tạo nên cho khán giả một bầu không khí không thể quên.
Đêm nhạc có sự góp mặt của cả những nghệ sĩ mới nổi lẫn kỳ cựu, mỗi người đều có phong cách riêng nhưng đều có một điểm chung: niềm đam mê âm nhạc mãnh liệt và khát vọng xây dựng một cộng đồng vững mạnh. Có người đến vì tò mò, có người là khách quen, có người chỉ đến để tham gia rút thăm trúng thưởng, nhưng tất cả đều được trân trọng vì đã góp phần cho sự kiện có được tinh thần của nó.
Show được bắt đầu với một gương mặt mới nhưng rất quen thuộc
3ft Owls là một band mới nhưng lại là gương mặt quen thuộc với khán giả của No Cover, nổi tiếng với việc không bó mình trong bất kỳ thể loại cố định nào. Shoegaze, noise rock, indie rock – họ tự do trong tất cả thể loại, nhưng vẫn kiểm soát trọn vẹn không gian âm nhạc mà mình tạo ra. Band mở màn đêm diễn bằng một thứ âm thanh cuốn hút, dễ cảm nhưng tuyệt nhiên không hề đơn giản. Khi những ngón tay lướt trên phím đàn và dây đàn, cả band luân phiên giữa ba guitarist, mỗi người một phong cách riêng: phá vỡ ranh giới thể loại, ngập tràn noise, và đầy chất mơ hồ. Bất ngờ bùng nổ khi Chơn cầm mic như một nhà tiên tri nổi loạn, biến không gian vốn đã dữ dội thành thứ còn đe dọa hơn, tiếng screamo vang vọng khi anh lao khắp khán phòng, xen kẽ với giọng hát của vocalist 3ft Owls. Khán giả lúc này không còn chỉ đứng nhìn, mà như bị hút trọn vào cơn lốc âm thanh. Họ đã thiêu cháy cả khán phòng, mở ra một đêm hứa hẹn chẳng hề bình thường.


DJ Preacher, Lan Tỏa Thông Điệp Riêng
Badhonestman trở lại với một diện mạo mới — một nhà thuyết giáo bán thời gian với quá khứ tội lỗi. Lần này, thay vì sự điên rồ hỗn loạn như những buổi diễn trước, họ đã mang đến một màn trình diễn nội tâm u ám và hài hước. Nhảy múa và xoay tròn trong những âm thanh guitar vi quãng, sân khấu biến thành một không gian mơ mộng, sân khấu — giống một bài thuyết giáo hơn là một buổi biểu diễn. Sử dụng giọng nói như máy móc và một cây thánh giá đen, họ "phán xét" đám đông, mời gọi họ xưng tội. Khi thông điệp của nhà thuyết giáo vang vọng: "Chúa Jesus đã chết vì tội lỗi của chúng ta. Nếu chúng ta không phạm tội, Ngài đã chết vô ích." Trong khi đám đông lắc lư và mỉm cười, không biết nên cười, khóc hay xưng tội, Badhonestman đã mang đến một tiết mục làm mờ ranh giới giữa nghệ sĩ và nhà tiên tri.

Dậm chân xuyên đêm với năng lượng thô sơ
Nếu hai tiết mục đầu tiên đã biến đêm diễn thành những khung cảnh mộng mơ siêu thực, Coastal Connection lại đưa chúng ta trở về với trái tim thuần khiết, rộn ràng của indie rock. Nổi tiếng với những màn trình diễn chặt chẽ và cách tiếp cận nghiêm túc với nghề, họ đã mang đến một tiết mục vừa ấn tượng về mặt kỹ thuật vừa vang vọng cảm xúc. Âm thanh indie rock bùng nổ của họ, được dẫn dắt bởi tiếng trống điêu luyện, đã dẫn dắt giai điệu cảm xúc của toàn bộ màn trình diễn. Điểm đặc trưng của họ: giọng hát vừa thánh thót vừa thô mộc, tràn đầy tinh thần old-school. Âm nhạc của họ mang đến những nét chấm phá của glam rock thập niên 80 hòa quyện với bản chất trầm tư của indie đầu những năm 2000 — một nguồn năng lượng mang cảm giác hoài niệm nhưng không bao giờ lỗi thời.

Màn kết thúc của một tương lai mới
XOI đã khép lại đêm diễn. Một ban nhạc đã trở thành gương mặt quen thuộc tại No Cover. Khi họ bước lên sân khấu, đám đông như phát cuồng. Giống như album đôi gần đây, màn trình diễn của họ là một sự bùng nổ không ngừng nghỉ, khiến tất cả mọi người nhảy múa, la hét và hát theo như thể họ là một phần của ban nhạc. Những tiếng hét mạnh mẽ, pha trộn giữa các thể loại và tiếng trống ứng tác nhanh như chớp của họ đã chạm thẳng đến trái tim khán giả, đưa họ vào một chuyến tàu lượn siêu tốc đầy cảm xúc. Và khi đám đông yêu cầu được biểu diễn lại, họ đã mang đến một bản demo thô sơ, nhắc nhở rằng ngay cả những tác phẩm nghệ thuật dang dở, khi được chia sẻ bằng tình yêu thương, cũng có thể chạm đến đỉnh điểm. Giống như một lời hứa rằng cộng đồng này sẽ tiếp tục phát triển, miễn là còn những người sẵn sàng cam kết và hy sinh vì sự phát triển của nó.
Khi đêm nhạc kết thúc, tiếng vỗ tay vang dội khắp khán phòng, những cái ôm thắm thiết được trao tặng, và những bức ảnh được chụp lại để lưu giữ khoảnh khắc ấy. Người dẫn chương trình quay lại với phần bốc thăm trúng thưởng cuối cùng — và (may mắn thay) chúng tôi đã trúng thưởng — thể hiện sự trân trọng dành cho tất cả những ai đã làm nên một đêm nhạc đặc biệt. Với một số người, đây có thể chỉ là một buổi diễn bình thường ở Thành phố Hồ Chí Minh. Nhưng với cộng đồng này, đó là minh chứng cho sự trưởng thành, là minh chứng cho việc vượt qua thử thách, và là sự cống hiến cho một làn sóng underground mới. Một năm đã trôi qua — và mọi thứ mới chỉ bắt đầu. Chúng tôi thật may mắn khi được góp phần vào cột mốc này.
Xin chúc No Cover — mong rằng nó luôn phát triển và thịnh vượng.