Suốt gần hai thập kỷ, Mastodon đã liên tục định hình lại âm nhạc nặng đô, di chuyển linh hoạt giữa sludge, prog và metal. Album mới nhất Hushed and Grim là tác phẩm rộng lớn và chứa đựng nhiều cảm xúc nhất của họ từ trước đến nay. Đây là một album đôi trải dài, thấm đẫm nỗi buồn, sự suy ngẫm và những thử nghiệm âm thanh, đưa ban nhạc đào sâu hơn vào bầu không khí và cảm xúc mà vẫn giữ được sức nặng nghiền nát quen thuộc.
Tượng Đài Của Mất Mát Và Suy Ngẫm
Được viết sau sự ra đi của người quản lý và người bạn thân thiết Nick John, “Hushed and Grim” là bản thiền về mất mát, sự hữu hạn và chấp nhận. Nỗi đau hiện diện rõ nét ngay từ những khoảnh khắc đầu tiên của Pain With an Anchor, nơi giai điệu u ám va chạm với tiếng trống dồn dập. Trải dài gần 90 phút, album mở ra như một hành trình qua các giai đoạn của đau buồn, dịch chuyển liên tục giữa sự suy tư trầm lắng và những đoạn bùng nổ cảm xúc.
Bìa album – hình ảnh một cái cây xoắn biến dạng, u ám, đan xen với những gương mặt ma mị – phản chiếu sức nặng cảm xúc của âm nhạc. Đây không phải là một album riff-driven quen thuộc; nó là một hành trình âm nhạc chậm rãi, chất chứa nỗi đau, xây dựng bằng những lớp âm thanh xếp chồng và nhịp điệu thôi miên sâu lắng.
Mastodon Ở Phiên Bản Toàn Diện Nhất
Về mặt âm nhạc, “Hushed and Grim” cho thấy Mastodon tiến sâu hơn vào lãnh địa progressive rock mà không bỏ lại gốc rễ metal của mình. Các ca khúc như “The Crux” và “Sickle and Peace” thể hiện sự hòa quyện đặc trưng giữa kỹ thuật guitar tinh tế và nhịp điệu hùng mạnh, trong khi “More Than I Could Chew” gợi nhắc về thời kỳ sludge-metal nặng nề, bão tố.
Tuy nhiên, đây không chỉ là một album dựa vào sức mạnh. Những bài như “Had It All” và “Skeleton of Splendor” mang một cảm giác nội tâm, gần gũi với phong cách của Pink Floyd, khi phần guitar của Brent Hinds và Bill Kelliher kéo dài vào không gian psychedelic ma mị. Trống của Brann Dailor vẫn đầy biến hóa – từ những nhịp jazz tinh tế đến những đoạn cuồng nộ mạnh mẽ.
Trình Diễn Thanh Âm Đa Dạng
Một trong những sức mạnh lớn nhất của Mastodon luôn là sự đa dạng trong giọng hát, và Hushed and Grim không ngoại lệ. Troy Sanders, Brent Hinds và Brann Dailor luân phiên dẫn dắt, mỗi người mang đến một sắc thái cảm xúc riêng.
Dailor đặc biệt tỏa sáng trong nhiều bài hát, với giọng hát sạch, bay bổng, chất chứa nỗi buồn hùng vĩ như trong “Teardrinker” và “The Beast.” Giọng gằn, mạnh mẽ của Sanders vẫn tạo dấu ấn trong những khoảnh khắc nặng nề, trong khi Hinds truyền tải sự mộc mạc, chất blues đầy cảm xúc vào phần hát của mình.
Sự kết hợp này khiến Hushed and Grim trở nên rộng lớn, khó đoán và nhiều tầng cảm xúc.
Cân Bằng Giữa “Nặng Nề” và “Miên Man”
Mastodon vốn không xa lạ với phong cách sáng tác bài dài, nhưng Hushed and Grim đưa tham vọng này lên một tầm cao mới. Dù độ dài có thể khiến một số người cảm thấy quá tải, nhưng nhịp điệu lên xuống nhịp nhàng giúp album duy trì sự cuốn hút.
Những bài như “Savage Lands” và “Pushing the Tides” mang đến sự dữ dội mà fan trung thành mong đợi, trong khi “Eyes of Serpents” và “Dagger” hướng về không gian trầm mặc, đầy bầu không khí. Có một cảm giác rõ rệt về sự tiến triển xuyên suốt, mỗi bài hát là một bước trong câu chuyện cá nhân sâu sắc.
Với những ai yêu thích “Crack the Skye,” album này giống như một người kế nhiệm tinh thần, nhưng mang trọng lượng cảm xúc nặng nề hơn nhiều.
Kết luận
Hushed and Grim là tác phẩm đầy tham vọng và chạm đến cảm xúc nhất của Mastodon. Đây là một trải nghiệm âm nhạc rộng lớn, đòi hỏi sự kiên nhẫn và lắng nghe lặp lại. Dù độ dài có thể làm một số người choáng ngợp, nhưng với những ai dấn sâu, album mở ra một thế giới giàu chiều sâu, kết cấu và cảm giác.
Như một lời tri ân với mất mát và sự kiên cường, Hushed and Grim đứng như một trong những tác phẩm sâu sắc nhất của ban nhạc – một album không chỉ để nghe, mà để cảm nhận.
Đánh giá: 9/10