Thật điên rồ khi thấy mọi thứ có thể thay đổi nhanh đến mức nào khi đội hình phù hợp gặp đúng thời điểm. GAI 荄, nhóm “nu-death” đến từ Hà Nội, về mặt kỹ thuật thì không hẳn là một ban nhạc mới — họ từng tồn tại dưới cái tên này, nhưng ở quy mô âm thầm hơn nhiều. Mọi chuyện đã thay đổi vào năm 2024, khi ban nhạc tái xuất với đội hình mới, âm thanh được nâng cấp và định hướng rõ ràng hơn. Phải công nhận rằng kể từ thời điểm đó, họ đã duy trì được đà phát triển bằng một chuỗi nội dung đều đặn, bản sắc hình ảnh mạnh mẽ và chiến lược truyền thông xã hội khéo léo — tất cả đã giúp GAI nhận được sự chú ý từ cả cộng đồng metal hiện đại trong nước lẫn quốc tế.
Sự chú ý dành cho họ không chỉ là tiếng vang nhất thời. Với album dài đầu tay "YOU LIE", GAI 荄 đã khẳng định tiếng nói riêng — vừa quen thuộc, vừa kích thích sự tò mò. Dù ban nhạc tự đặt ra thuật ngữ nu-death để mô tả âm thanh của mình, bản chất đó là một dạng hợp chủng hiện đại của metalcore. Hãy hình dung: drop-tuned chugs (rải hợp âm trầm), glitchy pitch dives (giai điệu méo mó lao xuống), squeals (tiếng gào thép đặc trưng), nhịp rap mang màu hip-hop xen kẽ, cùng với những đoạn break chậm mang tính nhấn nhá — vừa hợp với những cú moshpit cháy sàn, vừa sẵn sàng tạo trend trên TikTok. Đôi lúc âm nhạc của họ chạm tới deathcore, khi khác lại nghiêng về trap-metal hoặc industrial, nhưng cốt lõi vẫn là metalcore kiểu thập niên 2020 — hiện đại, kỹ thuật số, và sinh ra để vang lên từ những dàn loa lớn.
Ca khúc mở màn thiết lập không khí – và không khí ấy nặng trịch.
“YOU LIE” mở đầu bằng ca khúc “Same Old Story”, và ngay lập tức phô bày toàn bộ bảng màu âm thanh của GAI — những đoạn riff chặt chẽ được giới hạn khéo léo, lối hát dựa trên nhịp điệu, phần phối khí dày đặc, và vừa đủ sự bất ngờ trong cấu trúc để giữ cho người nghe luôn bị cuốn vào. Ngay từ những giây đầu tiên, bạn có thể nhận ra đây không phải kiểu bài "intro–verse–breakdown–kết thúc" thường thấy. Có rất nhiều chi tiết để lắng nghe và thưởng thức, kể cả khi bạn không cố tìm kiếm
“Gutter Rat” tiếp tục theo hướng đó nhưng nhấn mạnh hơn vào tiếng gầm gừ trầm thấp và giọng khàn khàn. Liam Wright, giọng ca chính của ban nhạc, chuyển đổi giữa giọng hát hardcore truyền thống, những câu rap, và tiếng hét tầm trung khàn khàn, mang đến cho ca khúc một sức nặng cảm xúc mạnh mẽ. Lời bài hát có một mạch lạc, mạch lạc, và tạo nên sự căng thẳng thay vì chỉ là những đoạn break-out chồng chất.
Sự nhất quán này chính là điểm khác biệt của “YOU LIE” so với nhiều bản phát hành khác cùng thể loại. Nhiều nghệ sĩ metalcore hiện đại gặp khó khăn với những album rời rạc, những tập hợp các đĩa đơn được ghép lại với nhau, mỗi đĩa được mix và master trong nhiều buổi thu khác nhau, tạo nên cảm giác chắp vá. Ở đây, toàn bộ bản phát hành nghe như được xây dựng với sự liên tục. Điều đó có lẽ là nhờ Tone Trung, tay guitar, nhà sản xuất và thành viên sáng lập của ban nhạc, người đã tự tay định hình toàn bộ album. Sự kiểm soát chặt chẽ đó tạo nên một album thực sự mang cảm giác như một album, chứ không chỉ là một danh sách phát.

Pha trộn thể loại mà không đánh mất bản sắc
Thật hấp dẫn khi coi một thể loại như nu-death chỉ là một thuật ngữ thông dụng được tạo ra. Nhưng trong trường hợp của GAI, nó là một mô tả khá thiết thực. Đúng là có nền tảng metalcore và deathcore, nhưng bạn sẽ nghe thấy hip-hop flows, trap hat, và hiệu ứng glitch được đan xen vào đó, đôi khi tinh tế, đôi khi không. Giọng hát nghe gần gũi hơn với Sworn In, King 810, hay thậm chí là Alpha Wolf thời kỳ đầu, đặc biệt là khi ban nhạc thiên về groove hoặc những đoạn thoại.
Một ví dụ điển hình cho sự pha trộn này chính là ca khúc chủ đề "YOU LIE". Nó ngắn gọn, sắc sảo và được cho là một trong những ca khúc hiệu quả nhất album. Những đoạn riff glitch rời rạc, tiếng guitar nhịp nhàng, và một thông điệp thẳng thắn, không hề thừa thãi. Bạn không cần thêm thắt gì cả.
Ở chiều ngược lại, “Viva la Deception” thay đổi cả nhịp độ lẫn ngôn ngữ — có lẽ bắt nguồn từ nền tảng của Liam trong Revasseur. Đây cũng là một trong số ít ca khúc nổi bật nhờ sự đa dạng trong cách xử lý giọng hát và cấu trúc bài dài hơn, phức tạp hơn. Thay vì nhấn mạnh vào phần riff hay breakdown như những bài khác, ca khúc này mở rộng không gian biểu đạt cho giọng ca, tạo nên một sắc thái khác biệt nhưng vẫn hòa quyện trong tổng thể album.
Tên tuổi lớn và tính năng vững chắc
Một điều đáng nói nữa là GAI đã xử lý các màn hợp tác của họ rất tốt. Nhiều khi, việc xuất hiện trong dòng nhạc metal hiện đại chỉ mang tính chất trao đổi ảnh hưởng, nhưng ở đây họ lại phục vụ cho các ca khúc.
Frankie Palmeri (Emmure) tham gia ban nhạc trong "False Boy", và nó thành công vì không hề cố gắng lấn át ban nhạc, mà chỉ đơn giản là hòa hợp. Giọng hát của anh ấy hòa quyện tốt với thế giới của GAI, và bài hát vẫn mang đậm dấu ấn của riêng họ.
Matteo Gelsomino (Sal3m, cựu thành viên Novelists) góp giọng trong "After All", có lẽ là ca khúc du dương và sôi động nhất trong toàn bộ album. Bài hát này nổi bật nhất với tôi, một phần vì chất giọng đặc trưng của Matteo, nhưng cũng vì đây là một trong số ít bài hát mà bạn có thể cảm nhận được giai điệu thực sự, những đoạn điệp khúc và một đoạn điệp khúc đáng nhớ.
Điều này dẫn đến một điều mà cá nhân tôi thấy còn thiếu trong bức tranh tổng thể…
Melody đâu rồi?
Đây không chỉ là vấn đề của GAI (mà là một xu hướng thể loại rộng hơn), nhưng việc thiếu sự phát triển giai điệu xuyên suốt album khiến việc phân biệt các bài hát ngay từ lần nghe đầu tiên trở nên khó khăn. Với quá nhiều sự tập trung vào drops, cách diễn đạt nhịp nhàng, và breakdowns, chúng thường bị lẫn lộn. Bạn sẽ có những đoạn riff, và bạn sẽ có năng lượng, nhưng sẽ khó hơn để nhớ từng bài hát trừ khi có một đoạn hook giọng hát hoặc sự thay đổi về kết cấu rõ ràng.
Đó chính là điều khiến "After All" trở nên thú vị, bởi nó nổi bật. Nó mang đến sự tương phản, sự biến đổi cao độ, và một số cách sử dụng nhịp điệu và chuyển cao độ thông minh trên guitar mà không chỉ dựa vào sức nặng để dẫn dắt đoạn nhạc. Thêm một vài bài hát nữa trong phần này có thể giúp album thêm phần sống động. Tuy nhiên, nếu bạn thích sự sôi động và mạnh mẽ, album này sẽ mang đến rất nhiều điều.
Được trau chuốt, nhất quán và rất riêng biệt
Thật dễ hiểu tại sao "YOU LIE" lại nhanh chóng nhận được sự chú ý đến vậy. Phần sản xuất chặt chẽ, tính thẩm mỹ được trau chuốt, và ban nhạc biết chính xác mình đang làm gì. GAI hiểu rõ công thức metal hiện đại nhưng không sao chép. Thay vào đó, họ tạo ra không gian riêng của mình trong thể loại này, với đủ tiềm năng giao thoa để thu hút người hâm mộ từ nhiều phân khúc khác nhau.
Và trong khi tôi thiên về những bài hát có cấu trúc rõ ràng hơn và những đoạn nhạc đáng nhớ, tôi hiểu tại sao những người khác lại bị thu hút bởi những bài hát có giai điệu mạnh mẽ, dồn dập. Đây là một album cân bằng, và không hề bị quá đà.
Đánh giá: 8/10