Cút Lộn – Bắc Thảo [2024]

Bắc Thảo đánh dấu sự tái sinh dữ dội của Cút Lộn — nặng nề hơn, u tối hơn, đầy cảm xúc và hoàn toàn tự sản xuất. Một cột mốc định nghĩa lại nhạc nặng Việt Nam trong năm 2024.

Từng nổi danh với tiếng crossover thrash hỗn loạn và những màn trình diễn lộn xộn không kém (vâng, cả những bộ đồ Pikachu), Cút Lộn trở lại với Bắc Thảo – một album như một cuộc lột xác hoàn toàn. Lần này, họ gạt bỏ yếu tố “mua vui” để dồn toàn lực vào sự nặng nề và dữ dội thuần túy – và chính điều đó đã nâng tầm họ trong cộng đồng underground Việt Nam.

Đây không chỉ là một sự thay đổi về âm thanh, mà còn là một sự biến chuyển về thẩm mỹ và cảm xúc. Nếu trước đây nhạc của Cút Lộn ngập tràn năng lượng punk, nghịch ngợm và trào lộng, thì Bắc Thảo lại nghiêm túc, u uất và nặng nề đến tận xương tủy. Như thể họ gom hết sự điên cuồng ngày cũ, nén chặt nó vào bên trong và để nó bùng ra thành cơn lốc của giận dữ, đau buồn và cả tuyệt vọng.

Từ Thrash Punk đến Hỗn Loạn Post-Metalcore

Những sản phẩm trước của Cút Lộn từng nhanh, hoang dại và sặc mùi punk-thrash – một thứ hỗn hợp bùng nổ đầy gai góc. Nhưng Bắc Thảo lại mang chủ đích rẽ sang hướng khác, đưa ban nhạc tiến gần tới chất metalcore của thập niên 2000, gợi nhớ Converge, Botch hay Modern Life Is War. Điều đó hiện rõ trong tone guitar đầy nghịch âm, trong cách bài hát liên tục trì xuống rồi lại bùng nổ, và trong thứ cảm xúc chênh vênh chạy xuyên suốt cả album.

Điều đặc biệt là Cút Lộn không sao chép nguyên bản âm hưởng phương Tây, mà biến nó thành thứ rất riêng, thô ráp và khẩn thiết hơn. Bắc Thảo mang trong mình một cá tính “căng thẳng” rất Việt Nam – một cuộc giằng co giữa truyền thống và nổi loạn, giữa niềm vui và sự đổ nát.

Giọng Ca Mới – Giày xéo tâm cang

Nhân tố thúc đẩy mạnh mẽ cho sự lột xác này chính là giọng ca mới Vui Qá, người đã để lại dấu ấn sâu đậm nhất trong Bắc Thảo. Nếu trước đây vocal chỉ tập trung vào tốc độ và sự phẫn nộ, thì Vui Qá mang đến nhiều tầng cảm xúc hơn, với những tiếng gào xé họng và cả những đoạn thì thầm lạnh đến rợn người.

Đây không phải là màn phô diễn kỹ thuật, mà là cách để cảm xúc tràn ra ngoài. Nỗi đau, sự tức giận trong giọng hát của Vui Qá không giống một màn trình diễn—mà giống như đang chứng kiến ai đó thực sự vật lộn với vết thương lòng ngay trước mắt.

Bắc Thảo Highlights

Trong khi Bắc Thảo là một album tốt nhất khi được thưởng thức trọn vẹn—nhịp điệu, tông màu và không gian của nó hoạt động như một câu chuyện liên tục—vài ca khúc nổi bật như những đỉnh cao cảm xúc và âm thanh: Dù album hay nhất khi nghe trọn vẹn từ đầu đến cuối như một hành trình liền mạch, vẫn có vài ca khúc nổi bật:

  • “Ngặt” mở màn như một cơn ác mộng và không buông tay đến giây cuối, nhịp điệu dồn nén như chính tên gọi.
  • “Chúc Em” gần như là ca khúc “quốc ca” của album, nhưng lại ngập trong cảm giác bất an. Riff sắc như dao, nhịp dồn dập và breakdown đập nặng như nỗi hối tiếc không thể thoát ra.
  • “Cà Phê Sáng” thay đổi không khí hoàn toàn, chơi đùa với khoảng lặng, nghịch âm và nhịp điệu bất thường. Một khoảnh khắc thử nghiệm, như lạc giữa mơ và cơn hoảng loạn.
  • “Trói” kết thúc album với sự ám ảnh khó dứt. Giai điệu không xoa dịu, mà chỉ để lại một bóng ma vương vấn, khép lại hành trình cảm xúc như một vòng xoáy không lối thoát.

“Tàn phá” tự sản xuất

Điều đáng nể ở Bắc Thảo là toàn bộ album được tự sản xuất, với guitarist Quang đảm nhận toàn bộ thu âm và hòa âm. Chính điều này đem lại cho album một bản sắc thô ráp, không bị mài nhẵn hay đánh bóng như nhiều sản phẩm hardcore hiện nay.

Bản mix sần sùi nhưng không lộn xộn. Tiếng trống sống động, không gò bó như máy lập trình. Guitar sắc lạnh và không khoan nhượng. Âm thanh vật lý, như thể ban nhạc đang đứng trước mặt, xé tan không khí bằng từng nhát riff.

Trong thời đại mà nhiều ban nhạc thuê ngoài mọi công đoạn, cách làm DIY của Cút Lộn vừa táo bạo vừa mang tính sống còn.

Một chương mới cho nhạc nặng Việt Nam

Bắc Thảo chứng minh rằng Cút Lộn không còn là “ban nhạc hardcore vui tính” chơi fast-track và ồn ào ở các phòng nhỏ nữa. Họ đang trở thành một thế lực đầy nghiêm túc, hoàn toàn đủ sức đứng ngang hàng với các đồng nghiệp quốc tế – và quan trọng nhất, họ làm điều đó theo cách của riêng mình.

Trong bối cảnh nhạc nặng đang ngày càng phát triển tại Việt Nam, bản thu âm này giống như một cột mốc đầy ý nghĩa. Nó cho thấy điều gì xảy ra khi một ban nhạc chấp nhận rủi ro sáng tạo, phát triển mà không đánh mất bản sắc của mình và tin tưởng vào bản năng của mình. Đó là lời nhắc nhở rằng thế giới underground ở đây không chỉ sống động—mà còn đang biến đổi, trưởng thành và phá vỡ những thiên kiến.

Từ Thành phố Hồ Chí Minh đến Hà Nội và rồi xa hơn nữa, có một con sóng các ban nhạc nặng không ngại thể hiện bản thân đang cuốn dọc theo Việt Nam. “Bắc Thảo” vừa là lời cảnh báo vừa là lời ăn mừng! Đó là âm thanh của một ban nhạc đang đốt cháy quá khứ để xây dựng một thứ gì đó đáng sợ hơn và đẹp đẽ hơn nhiều lần.

Suy nghĩ cuối cùng

“Bắc Thảo” của Cút Lộn là một bản phát hành định hình sự nghiệp—và dễ dàng trở thành một trong những bản thu âm yêu thích nhất của chúng tôi trong năm 2024. Nó tàn khốc, chính xác, đầy cảm xúc và không thể bỏ qua. Cho dù bạn là người theo dõi lâu năm của scene Việt Nam hay là người tình cờ biết đến ban nhạc này lần đầu tiên, đừng nhầm lẫn: đây không chỉ là tiếng ồn.

Đây là một ban nhạc tái hiện âm thanh của nhạc hardcore vào năm 2024. Và chúng ta thật may mắn khi được chứng kiến ​​điều đó.

Đánh giá: 9/10

Bài viết liên quan \\\

Report

Chào mừng đến với Jaigontown: Một đêm nơi âm thanh, tâm hồn và sân khấu hòa làm một

“Jaigontown” không chỉ là một buổi hòa nhạc thông thường—mà còn là một lời tuyên bố. Dàn nhạc Jaigon Orchestra đã chứng minh rằng các ban nhạc Việt Nam có thể dàn dựng những màn trình diễn đẳng cấp thế giới mà không hề nao núng. Từ những màn trình diễn sân khấu đến những màn hát hò hỗn loạn, đêm nhạc là sự kết nối thuần túy, đánh dấu một chuẩn mực mới cho âm nhạc sống địa phương.

Đọc thêm »