Với “The Sky, The Earth & All Between,” album phòng thu thứ mười một, nhóm nhạc đến từ Brighton đã tìm thấy điểm cân bằng hoàn hảo giữa thứ âm thanh mãnh liệt của những ngày đầu với những giai điệu hoành tráng trong các tác phẩm gần đây. Album này được dường như trực diện hơn, thô ráp hơn, và được band nhạc thiết kế để “đốt” sân khấu hơn hẳn vài album trước đó – một minh chứng rằng Architects chẳng muốn dựa vào bất kì công thức nào, mà vẫn luôn không ngừng mài giũa âm thanh của chính mình.
Âm thanh và hướng đi: Sự trở lại đầy tinh tế với chất “NẶNG”
Điểm gây ấn tượng đầu tiên ở The Sky, The Earth & All Between là sự trở lại với chất “nặng” vốn là dấu ấn của ban nhạc. Trong khi hai album trước (For Those That Wish to Exist và The Classic Symptoms of a Broken Spirit) thiên về yếu tố giai điệu cùng với chất liệu điện tử, lần này Architects mang trở lại những tiếng gầm dữ dội, breakdown bùng nổ và những câu riff guitar mà những fan trung thành đã luôn thèm khát. Nhưng thay vì lặp lại công thức cũ, họ kết hợp chúng với cách xây dựng giai điệu và cấu trúc ca khúc rất mới mẻ, tạo ra trải nghiệm nghe rất sống động và hoàn toàn khác biệt với những bản phát hành vốn có.
Phần sản xuất được chăm chút rất sắc nhưng không bóng bẩy quá mức, giữ nguyên sự thô mộc và năng lượng bùng nổ. Guitar dày hơn, trống mạnh mẽ hơn, và giọng của Sam Carter mang lại cảm giác nóng bỏng chưa từng thấy trong nhiều năm qua. Toàn bộ album như được sinh ra để sống trọn vẹn trên sân khấu, thay vì bị gò bó trong phòng thu.
Sự giao thoa giữa cá nhân và xã hội:
Về mặt ca từ, “The Sky, The Earth & All Between” tiếp nối truyền thống của Architects: pha trộn nội tâm cá nhân với những chủ đề hiện sinh và xã hội rộng lớn. Nhưng thay vì thiên về hình ảnh trừu tượng, album này trực diện và cấp thiết hơn.
Một chủ đề lớn của album là cách con người ngày càng bị chia cắt bởi hệ thống tư tưởng và niềm tin, thay vì tìm được điểm chung trong xã hội này bởi “tình người”. Đây vốn là một mạch xuyên suốt trong các sáng tác của Architects, nhưng lần này họ kể câu chuyện ấy ở một góc nhìn cá nhân hơn – cuộc đấu tranh để cố gắng tiếp bước trong một thế giới đang tan vỡ. Thay vì viễn cảnh tận thế rộng lớn, album đưa người nghe vào những suy tư nội tâm trước sự hỗn loạn của thực tại.
Giọng hát của Sam Carter là chất xúc tác mạnh mẽ cho những thông điệp này. Anh linh hoạt chuyển mình giữa tiếng gào thét tận tâm cang và những nốt cao vút, đã đắp thêm chiều sâu cảm xúc khiến từng bài hát trở nên gần gũi và chân thực hơn.
Cơn giận dữ thô ráp gặp gỡ tính chân thật mộc mạc
Nếu cần một câu để miêu tả The Sky, The Earth & All Between, đó là: sự kết hợp giữa sự nghiện nát của Lost Forever // Lost Together (2014) và những bản phối đồ sộ của For Those That Wish to Exist (2021). Khác với For Those That Wish to Exist, đôi lúc lạc lối trong việc pha trộn quá nhiều phong cách, album mới này liền mạch và tự nhiên hơn hẳn.
Một trong những điểm yếu của The Classic Symptoms of a Broken Spirit (2022) là lạm dụng yếu tố điện tử và âm thanh quá trau chuốt. Ngược lại, The Sky, The Earth & All Between quay về với lối chơi nhạc “sống”, để năng lượng thô mộc dẫn lối thay vì dựa vào lớp sản xuất dày đặc. Kết quả là một album sống động, chân thật, như thể được viết ra để sống trên sân khấu hơn là nằm im trong bản thu.
.
Kết luận
Với The Sky, The Earth & All Between, Architects đã mang đến album mạnh mẽ nhất của mình trong nhiều năm qua – một tác phẩm cân bằng tuyệt đối giữa cái gốc metalcore và tham vọng về giai điệu của họ. Đây là một album mà các fan gạo cội thèm khát sự “nặng nề” sẽ thấy hài lòng, đồng thời vẫn giữ được nét giai điệu bắt tai đa đưa họ đến với đại chúng.
Album này là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, khẳng định Architects vẫn là một trong những ban nhạc quan trọng và sáng tạo bậc nhất của metalcore hiện đại.