Không phải ngày nào bạn cũng được nghe một album đầu tay trọn vẹn và chín muồi như thế này. Gargoyles in the Night Wasteland, bộ đôi metal đến từ Hà Nội, đã cho ra mắt một album đầu tay cùng tên mang cảm giác như một tuyên ngôn có chủ đích hơn là chỉ một tập hợp ca khúc. Được viết, sáng tác và tự sản xuất hoàn toàn theo tinh thần DIY chân chính bởi guitarist kiêm producer Danny, album này vận hành nhờ vào sự logic nội tại chặt chẽ. Không có chi tiết nào thừa thãi, và mọi yếu tố đều góp phần nuôi dưỡng bầu không khí tổng thể.
Mặc dù album chịu ảnh hưởng từ rất nhiều góc cạnh của nhạc heavy, những đoạn riff hardcore, tiếng gầm gừ của death metal, âm hưởng synth industrial, và những lời thì thầm kỳ quái của black metal, nhưng nó không hề tạo cảm giác rời rạc. Ngược lại, nó trôi chảy một cách đáng ngạc nhiên, với những giai điệu thông minh đưa người nghe từ những bản nhạc mosh sôi động đến những giai điệu chậm rãi, bùng cháy mà không hề mất tập trung. Kết quả là một sản phẩm khó đoán nhưng không hề rời rạc.
Tiến vào vùng đất hoang
Ca khúc mở màn, “Enter Gargoyle”, không mất thời gian để phác họa bản thiết kế âm nhạc của ban nhạc. Phần build-up hoành tráng nhanh chóng nhường chỗ cho những đoạn riff dồn dập kiểu thrash, trống blastbeat dữ dội, điểm xuyết sắc thái blackened, cùng phần guitar đầy giận dữ của Danny hòa với những câu vocal hung hãn nhất trong toàn bộ album. Như một phát súng mở màn, nó táo bạo và tuyên bố rõ ràng những gì sẽ đến tiếp theo.
Từ đó, bộ đôi chuyển hướng sang chất metal hiện đại hơn với “Afterlife Sophistication”. Đây là một ca khúc được trau chuốt hơn, với những groove đặc trưng của metal truyền thống, các đoạn fast-picking dồn dập, và những thủ pháp hậu kỳ tinh tế như hiệu ứng pan nhẹ, cùng lớp texture nhiễu băng cũ ẩn phía sau các đoạn breakdown. Đây là một khoảnh khắc dễ tiếp cận hơn trong album, nhưng vẫn giữ được sự sắc bén và uy lực vốn có.
“Life Fluids Consuming Seeker” giảm nhịp vừa đủ để tạo bầu không khí, trước khi bùng nổ với tiếng guitar nghiền nát và giọng gào guttural dữ dội. Ca khúc này có lẽ sở hữu đoạn solo đáng nhớ nhất trong toàn album — vừa giàu giai điệu vừa gai góc, nằm đâu đó giữa sự hoa mỹ của thập niên ’80 và cảm xúc đương đại. Đây là một minh chứng rõ ràng cho khả năng của Danny trong việc viết những câu lead sống động và giàu tâm hồn, mà không cần khoe kỹ thuật shred chỉ để gây ấn tượng.

Dữ Dội, Uốn Lượn và Không Khoan Nhượng
Điểm nhấn rõ rệt nhất của album nằm ở “Vicious Relationship”, mở đầu gần như mong manh với tiếng guitar sạch, ngân vang gợi nhớ đến “Lonely Day” của SOAD, trước khi bùng nổ thành hỗn loạn thuần túy. Những đoạn riff chồng lên nhau, với phần mid-section kịch tính như lời tri ân tới sự cuồng nộ blastbeat và picking của black metal. Về mặt vocal, đây là khoảnh khắc kịch tính nhất album; những tiếng thét và thì thầm ở đây như đang kể lại một câu chuyện thực sự. Bài hát khép lại bằng một breakdown khổng lồ và thêm một đoạn solo được thực hiện xuất sắc, nhưng không quên trao cho người nghe một khoảnh khắc nghỉ ngơi ngắn ngủi với những lớp pad điện ảnh và chất âm như dây đàn. Đây là một chuyến tàu cảm xúc và là tâm điểm hoàn hảo của album.
Nếu bạn tìm kiếm tốc độ và sự hung hãn, “Pre Gargoyle Soulkiller” sẽ đáp ứng trọn vẹn. Đây là ca khúc “chuẩn mosh” nhất của album — gọn gàng, không khoan nhượng, và chắc chắn sẽ khuấy đảo sự hỗn loạn khi diễn live. Cái tên gợi ý rằng đây có thể là một trong những sáng tác đầu tiên của dự án, và quả thực, nó mang cảm giác như một nền tảng định hình nên âm thanh của ban nhạc.
Một khoảnh khắc lặng im, rồi đến dấu ấn cuối cùng
Với “Silence so Loud”, ban nhạc bất ngờ rẽ sang một hướng giàu nội tâm hơn. Là bản nhạc không lời duy nhất trong album, đây cũng là ca khúc yên ả và giàu cảm xúc nhất, ngập tràn reverb, được dệt bằng những lớp guitar đầy tâm trạng, bao quanh bởi âm thanh mưa rơi. Đây là một khoảng lặng bất ngờ nhưng vô cùng dễ chịu trước khi bước vào đợt tấn công cuối cùng.
Và rồi “The Seventh Seal” xuất hiện, khép lại album. Lấy cảm hứng từ tác phẩm kinh điển của Ingmar Bergman, đây là một đoạn kết đầy tham vọng, di chuyển từ sự tĩnh lặng rờn rợn sang cơn hỗn loạn toàn diện, kèm theo những thay đổi tempo tinh tế đến mức khó nhận ra, khiến người nghe luôn ở trạng thái bất an. Phần guitar ở đây tiếp tục nổi bật, vang vọng ảnh hưởng của Swedish death metal (có lẽ là một “cú chơi chữ” cố ý để bày tỏ tình yêu với ngài Ingmar Bergman), nhưng vẫn giữ được chất cá nhân và cảm giác thủ công đặc trưng.
Khởi Đầu Mạnh Mẽ, Sẵn Sàng Tiến Xa Hơn
Với một album đầu tay, “Gargoyles in the Night Wasteland” cho thấy sự tự tin đáng kinh ngạc. Việc album được thu âm và sản xuất ngay tại nhà càng làm tăng sức hút; vẫn có những điểm chưa hoàn hảo, nhưng đó là kiểu “lỗi” khiến nó mang hơi thở con người hơn. Cách tiếp cận DIY ở đây không chỉ là một chi tiết bên lề; nó là trung tâm của bản sắc album, mang lại một chất thô mộc đầy chân thực mà bạn hiếm khi nghe thấy ở những sản phẩm quá trau chuốt.
Sự đa dạng về phong cách được gói gọn trong album thật ấn tượng mà không tạo cảm giác quá tải, và những chuyển động linh hoạt giữa các đoạn nhanh, dồn dập và những khoảnh khắc chậm rãi, u ám giúp trải nghiệm nghe trọn vẹn từ đầu đến cuối luôn cuốn hút. Đây có thể không phải là một album sẽ gây tiếng vang vượt xa cộng đồng underground, nhưng nó cũng không hề cố gắng để làm vậy. Đây là một sản phẩm đầu tay chân thành, được chế tác chỉn chu, xứng đáng nhận sự tôn trọng nhờ vào tầm nhìn, cách thực hiện và tinh thần mà nó mang lại.
Album đầu tay của Gargoyles in the Night Wasteland là một màn chào sân đầy động lực và giàu không khí, giới thiệu một dự án mà rõ ràng còn rất nhiều điều để kể. Gắn kết, táo bạo và tuyệt đối trung thành với tinh thần DIY, đây là một khởi đầu mạnh mẽ, vừa mở ra nhiều tiềm năng phát triển, vừa mang đến nhiều điều để thưởng thức ngay lúc này.
Đánh giá: 7.5/10