Kết hợp sự tàn bạo với giai điệu ma mị, “People Watching” đưa 156/Silence đến một lãnh địa mới, nơi tiếng hét khàn đặc, giọng hát trong trẻo ma quái và các đoạn riff dữ dội tạo nên bầu không khí căng thẳng, bất an. Sự góp mặt của Carson Pace và Craig Owens càng làm dày thêm những tầng cảm xúc, biến album này thành một chuyến đi vừa dữ dội vừa mê hoặc.
Một bầu không khí u ám
Ngay từ những nốt đầu tiên, People Watching kéo người nghe vào một không gian tối tăm, đầy ám ảnh. Hình ảnh bìa album – với nụ cười méo mó, nham hiểm – phản chiếu hoàn hảo cảm giác bất ổn ngấm ngầm chảy xuyên suốt tác phẩm. Những ca khúc như Blood Loss đặc biệt nổi bật, mở màn bằng những đoạn lời nói rời rạc, lạnh lùng trên nền nhịp điệu cơ học, trước khi bùng nổ thành cơn thịnh nộ hỗn loạn. Sự xuất hiện của Carson Pace (The Callous Daoboys) càng khuếch đại bầu không khí diệt vong phi thực tế, khi giọng hát và nhạc cụ va đập vào nhau như một cơn bão.
Giọng hát đầy biến hóa
Jack Murray mang đến một màn trình diễn đỉnh cao, chuyển dịch liền mạch giữa tiếng gầm gừ khàn đục, những tiếng thét điên loạn và những đoạn vocal trong trẻo u sầu. Sự linh hoạt này khiến mỗi ca khúc đều mang một sắc thái riêng, khó đoán. Trong “Better Written Villain,” giọng hát du dương của anh mở ra khoảnh khắc yên bình mong manh, chỉ để ngay sau đó nhường chỗ cho cơn cuồng nộ bùng phát. Dù là giận dữ, tuyệt vọng hay thách thức, từng tầng cảm xúc của Murray đều đánh mạnh vào người nghe.
Độ chính xác của phối khí & Sức nặng âm thanh
Về mặt phối khí, People Watching là một ma trận của groove, sự bất hòa và khối lượng âm thanh nghiền nát. Jimmy Howell và Ryan Wilkinson dệt nên những mảng riff nặng trịch, không thể đoán trước, kết hợp các yếu tố của nu-metal, hardcore và sludge một cách liền lạc. Trên nền đó, Maxwell Bradshaw đóng vai trò “động cơ hủy diệt”, biến hóa liên tục giữa những nhịp bùng nổ và tiết tấu cơ giới ám ảnh, đẩy bầu không khí u ám của album lên đỉnh điểm. Dù phần sản xuất gọn gàng và cân bằng hơn trước, những người hâm mộ cũ có thể cảm thấy nó đã bớt “hoang dã nguyên thủy” so với các tác phẩm trước.
Hỗn loạn và giai điệu – một ranh giới mỏng manh
Điểm sáng của album là khả năng giữ sự cân bằng giữa bạo lực âm thanh và giai điệu ma mị. “Unreasonable Doubt” thể hiện rõ nhất sự tương phản này, liên tục chuyển từ những đoạn riff đập dồn dập sang điệp khúc lơ lửng, ám ảnh. Chính sự năng động này giúp album luôn tươi mới và khó đoán, dù một số fan cứng của ban nhạc có thể cho rằng yếu tố giai điệu đã làm dịu đi chút hỗn loạn đặc trưng.
Những màn góp giọng đắt giá
Những màn xuất hiện của khách mời góp phần làm phong phú thêm bức tranh âm thanh. Ngoài năng lượng điên cuồng của Carson Pace trong “Blood Loss,” Craig Owens (Chiodos, D.R.U.G.S.) mang đến giọng hát ma mị, như đến từ một cõi mơ đen tối, trong “Wants I Need.” Những pha cộng hưởng này mở rộng không gian âm nhạc của album, khiến mỗi ca khúc đều mang một dấu ấn riêng.
Kết luận
People Watching là bước tiến táo bạo nhất của 156/Silence tính đến nay – một hành trình đen tối, ngột ngạt, cân bằng giữa hỗn loạn, giai điệu và cảm xúc thô sơ. Dù một vài người có thể hoài niệm về sự điên cuồng tuyệt đối trong các album trước, hướng đi mới này rõ ràng là có chủ đích: giữ nguyên cường độ tàn bạo, nhưng mở rộng biên giới âm thanh. Với bản thu này, 156/Silence tiếp tục khẳng định vị thế như một trong những cái tên tiên phong của metalcore hiện đại.
Đánh giá: 8/10